Trong mọi chiều
hướng suy tư của nhân loại từ khi con người xuất hiện đến nay đều chứa đựng những
cố gắng để bảo toàn, phát huy và thăng tiến cá nhân, gia đình, tộc họ, dòng giống
vv... Các tranh chấp về hậu quả của việc phá thai xẩy ra trong lịch sử đều có nền tảng trên sự sợ hãi rằng
chính mình hoặc những kẻ thân thuộc của mình sẽ bị xóa bỏ vĩnh viễn bởi kẻ thù.
Ðiều này chứng minh một thực trạng rất tự nhiên, rất con người là sự sống cá
nhân đã được trân qúi và bảo vệ với bất cứ gía nào từ thuở xa xưa mà chưa cần kể
tới những ràng buộc tâm linh, những luật lệ tôn giáo con người được mạc khải
sau này.
Tuy nhiên,
khi người chiến sĩ ra chiến trường, mục đích là hủy diệt sự sống của kẻ thù để
bảo vệ sự sống cá nhân có ngược lại với thực trạng tự nhiên là trân qúi mạng sống
con người không? Khi một kẻ vô luân xông vào nhà dùng cường lực uy hiếp vợ con,
tôi có được phép xóa bỏ nguy cơ cho gia đình bằng cách duy nhất là giết chết kẻ
vô luân đó không? Khi một ác nhân gây qúa nhiều án mạng khủng khiếp, tòa án quốc
gia có quyền ra lệnh hành quyết để cứu những nạn nhân sau này không? Khi người
con gái tật nguyền mang thai vì bị cưỡng dâm lúc nằm nhà thương, cô có quyền
xin phá thai bằng thuốc không?
Như thế, như
một con người bình thường sống trong xã hội, ngoài việc sống theo bản năng sinh
tồn còn phải theo ước lệ xã hội và lương tâm, nhất là còn phải sống đúng thiên
luật được mạc khải. Như một người công giáo, Việc tự phá thai tôi phải quan niệm thế nào về vấn
đề giết ngưòi, và tôi phải đặt vấn đề phá thai như thế nào dưới ánh sáng lương
tâm và phúc âm.
Hôm nay tôi chỉ xin góp ý kiến cá nhân về một trong những điểm
mà tôi nghĩ là then chốt của vấn đề qúa bao la trên mà thôi. Ðó là việc phân biệt
giữa chính hành động với nguyên nhân và hoàn cảnh hay hậu qủa của hành động.
Tôi nghĩ rằng con người bị ràng buộc phải làm hoặc phải tránh chính hành động
sao cho phù hợp với luật lương tâm và luật phúc âm, và điểm này người công giáo
không thể chấp nhận việc giết người dưới bất cứ hình thức nào, vì tự nó là hành
động của một tội ác bị lên án.
Còn nguyên nhân và hoàn cảnh gây nên hành động
là nằm trong bình diện xét đoán để thăng thưởng, giảm khinh hay kết án và luận
phạt, mà việc xét đoán là thuộc hẳn về Thiên Chúa, con người không thể và không
có quyền xét đoán dựa trên hoàn cảnh hay nguyên nhân bên ngoài. Như vậy khi tướng
Collin Powell trả lời câu hỏi về vấn đề phá thai là : " quyết định phá
thai của ngưòi đàn bà tùy thuộc lương tâm cá nhân và Ðức Chúa của riêng bà ta
" tưởng như rất khôn ngoan và rất chính trị, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm.
Sau đây là phân tích mối nguy của một hiểu lầm tôi nghĩ là vô cùng quan trọng.
(Theo:tinmung)
Đăng nhận xét